1. Khái niệm thủ tục tố tụng đối với người bị bắt, người bị tạm giữ, bị can, bị cáo là người chưa thành niên
Trong thực tế áp dụng pháp luật đang có cách hiểu chưa chính xác về người chưa thành niên phạm tội và người bị bắt, người bị tạm giữ, bị can, bị cáo là người chưa thành niên. Qua nghiên cứu các dự thảo sửa đổi, bổ sung Bộ luật tố tụng hình sự (BLTTHS) và BLTTHS được sửa đổi, bổ sung và được thông qua ngày 26/11/1003 tại kì họp Quốc hội khoá XI nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam, chúng tôi thấy tên của chương XXXII (theo BLTTHS mới) đã được các nhà làm luật cân nhắc rất nhiều khi sử dụng các thuật ngữ bị can, bị cáo là người chưa thành niên, người phạm tội là người chưa thành niên hay người chưa thành niên để phù hợp với các thủ tục tố tụng mà vẫn bao hàm hết nội dung, ý nghĩa của chương thủ tục đặc biệt này.
Theo từ điển tiếng Việt thì khái niệm “người chưa thành niên” được định nghĩa như sau: “Người chưa thành niên là người chưa phát triển đầy đủ, toàn diện về thể lực, trí tuệ, tinh thần cũng như chưa có đầy đủ quyền và nghĩa vụ công dân“.[1] Dựa vào khái niệm này chúng ta có thể xác định được người chưa thành niên trên hai góc độ:
– Thứ nhất, người chưa thành niên là người chưa phát triển đầy đủ, toàn diện về thể lực, trí tuệ và tinh thần, người chưa thành niên là người đang ở giai đoạn phát triển và hình thành nhân cách và chưa thể có suy nghĩ chín chắn khi quyết định hành vi của mình. Do tư duy của họ chưa phát triển hoàn thiện nên họ chưa có hiểu biết đầy đủ về những khái niệm thông thường trong cuộc sống hàng ngày, tính làm chủ bản thân còn thấp, khả năng tự kiềm chế chưa cao… Họ có xu hướng muốn tự khẳng định mình nhưng lại là người dễ tự ái, tự ti, hiếu thắng, thiếu kiên nhẫn, thiếu tính thực tế, dễ bị tổn thương, dễ bị kích động vào những hoạt động phiêu lưu, mạo hiểm.