Hành vi phạm tội được các ngành khoa học nghiên cứu trong mối quan hệ “môi trường – người phạm tội”. Bởi vì, hành vi phạm tội phát sinh không phải từ chính môi trường hoặc do cá nhân mà nó phát sinh do sự tác động qua lại giữa môi trường và cá nhân. Như vậy, có rất nhiều nguyên nhân dẫn người chưa thành niên đến việc thực hiện hành vi phạm tội. Đó là các nguyên nhân từ phía cá nhân người chưa thành niên, từ phía gia đình, nhà trường, xă hội.
Trong bài viết này, chúng tôi chỉ đề cập một khía cạnh về nguyên nhân từ phía gia đình là: Ảnh hưởng của hoàn cảnh gia đình không thuận lợi đến hành vi phạm tội của người chưa thành niên.
Gia đình là môi trường xă hội đầu tiên mà con người tiếp xúc, là yếu tố chủ đạo cho sự hình thành và phát triển những phẩm chất tâm lý nhân cách con người. Thông qua gia đình, con người được nuôi nấng, được giáo dục và tiếp thu những kinh nghiệm xă hội đầu tiên. Theo số liệu thống kê cho thấy trong 15 năm đầu của đứa trẻ thì nhà trường chỉ quản lý con em của chúng ta khoảng 15 ngh́n giờ, còn những người làm cha mẹ phải chịu trách nhiệm với con cái mình 90 ngh́n giờ.(1)
Ngay từ khi sinh ra, đứa trẻ không phải đă mang những nét tính cách xấu hay gen phạm tội. Trong quá trình hình thành, phát triển tâm lý, nhân cách của mình, đứa trẻ chịu ảnh hưởng lớn của lối sống và phương pháp giáo dục của gia đình. Lối sống và phương pháp giáo dục của gia đình được biểu hiện ở ba mối quan hệ: Quan hệ giữa bố và mẹ, quan hệ giữa bố mẹ với con cái và quan hệ giữa các con cái với nhau. Trong ba mối quan hệ này, hai mối quan hệ đầu giữ vai trò chi phối, quan hệ thứ ba chỉ là hệ quả của chúng.